Thương lắm … Nghề tôi

  • 03/02/2024
  • Thương lắm ... Nghề tôi

    Mỗi năm một lần cứ vào tháng 8 ngành văn hóa nói chung và giới văn nghệ sĩ nói riêng có một ngày cùng hướng về - đó là ngày Sân Khấu Việt Nam - tri ân tiền nhân - gọi thân thương là ngày Giỗ Tổ.

    Là một phóng viên sân khấu với tiểu nhà báo là một niềm hạnh phúc vô bờ bến! Bởi vì sao? Có những ngày xuôi ngược, trên bến dưới thuyền, rồi từ sân khấu này đến sân khấu khác, có khi đi từ sân khấu lớn đến sân khấu nhỏ ... hay tại gia đình của những nghệ sĩ đã yêu thương gửi lời mới đến "Báo nhỏ" thì tiểu đây vô cùng hạnh phúc và rất sẵn lòng!

    Đó không phải là cuộc dạo chơi, mà là sự trải nghiệm của cảm xúc con tim theo từng cung điệu: ngũ cung, bài bản, vọng cổ, âm nhạc, cách diễn lời ca… bao la thế giới nghệ thuật diễm kiều đến lạ! Được song hành, được cảm thụ từng phong cách nghệ thuật của những con tằm đêm đêm dưới ánh đèn mê hoặc mà rút ruột tận tụy dâng hiến cho đời bao ý nhạc bài thơ cùng bao điều tuyệt đẹp, giá trị chuẩn mực của cuộc sống! Xin kính cẩn tri ân những người nghệ sĩ của đồng bào! Tại sao gọi là người nghệ sĩ của đồng bào? Xét cho cùng người nghệ sĩ của nhân dân hay của đồng bào cũng là một cách gọi!

    Bởi vì sao? Nghệ thuật phản ánh đời sống đồng bào, dân tộc, người nghệ sĩ đại diện những tầng lớp trong xã hội để nói lên tiếng lòng -

    Bài viết liên quan